Saturday, December 20, 2014
Monday, December 15, 2014
Thơ CHÂN PHƯƠNG 10
TÌNH
TANG... TÌNH TAN...
nước chưa sôi
tôi là bột cà
phê
nằm chờ trong
cối
ấm kêu lò réo
tôi từng giọt
chậm rơi
arabica tỏa
hương
mấy lá trà
thơm bốc khói
*
rồi tách cạn
cốc úp
em tan
theo bọt xà
phòng
ngoài ký ức
tôi
Saturday, November 29, 2014
PETOFI SANDOR & ALBERT WASS
THU ĐÂY RỒI, LẦN NỮA
Thu đây rồi, lần nữa,
đẹp như mọi khi, với ta.
Ai biết được, tại sao
ta yêu? nhưng ta yêu.
Ta ngồi trên mỏm đồi,
từ đây nhìn tứ phía,
và lắng nghe dịu dàng
tiếng lá rơi nhè nhẹ.
Wednesday, November 26, 2014
NGÔN TẬN
Trong khi
hơn 40 triệu dân Mỹ đang lái xe khắp các xa lộ liên bang mưa mù hay
tuyết phủ (và cũng khoảng chừng ấy dân số đang chờ ở phi cảng hoặc
ngồi trên phi cơ) để đoàn tụ gia đình và ăn mừng Thanksgiving, những
kẻ có được diễm phúc ngồi nhà nghe nhạc đọc sách và đôi lúc xem
cảnh thời tiết bát nháo trên tivi sẽ hiểu thêm về sự lệ thuộc của từng cá nhân vào tập quán, lịch
sử cũng như văn hóa. Trong bối cảnh ấy, mấy trang thơ văn hay tư tưởng
mở ra một không gian khác – không
gian của chủ thể, nơi trầm tích tình tự cùng cảm nghiệm vừa phi-xã
hội vừa phản-định chế – một lối thoát ẩn mật nằm phía sau các
đồng hồ với địa đồ...
CHÂN PHƯƠNG
Boston,
Thanksgiving Đại Tuyết 2014
EDWARD HOPPER - Sunlight in the Cafe - 1957 |
NGÔN TẬN
tháng mười một mưa dầm
tháng mười hai
tuyết giá
Friday, November 21, 2014
LỤC BÁT BÙI KIM ANH
bồng bềnh
ngồi buồn nhặt sợi tóc chiều
thả lòng lạc cõi phiêu diêu bồng
bềnh
lời buông thành tiếng nhạt tênh
nghe đứt hơi mạch nghe vênh hơi
tình
ngồi buồn nhặt sợi tóc mình
soi trong mắt gỡ rối tinh phận
đời
giăng ra hai tiếng than ôi
ta đi vẫy gió cưỡi chơi bồng bềnh
Friday, November 14, 2014
Sunday, October 26, 2014
Thơ NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ
Hôm qua
đám mây bị vấp
Nó nhìn đám mây đang khóc
hôm qua mây vừa bị vấp
trên cọc nhọn giữa sông Hàn
Nó nhìn dòng sông tan
Mây trở về thăm mùa trăng vãn
nỗi nhớ cắm trên triền cỏ mọc hoang
châu chấu búng hồn nhiên xếp hàng cổ tích
có con sáo lanh lánh mắt khép lại cầu vồng
Mây như làn khói trắng trong buổi đốt đồng
lanh canh gốc rạ
cười vàng nước mắt
ngày rời quê nỗi nhớ còn bám đất
nhớ nhau ngồi khỏa trăng chơi
Phía bên kia vẫn mây đang khóc
chờ trôi
Nó nhìn đám mây đang khóc
hôm qua mây vừa bị vấp
trên cọc nhọn giữa sông Hàn
Nó nhìn dòng sông tan
Mây trở về thăm mùa trăng vãn
nỗi nhớ cắm trên triền cỏ mọc hoang
châu chấu búng hồn nhiên xếp hàng cổ tích
có con sáo lanh lánh mắt khép lại cầu vồng
Mây như làn khói trắng trong buổi đốt đồng
lanh canh gốc rạ
cười vàng nước mắt
ngày rời quê nỗi nhớ còn bám đất
nhớ nhau ngồi khỏa trăng chơi
Phía bên kia vẫn mây đang khóc
chờ trôi
Friday, October 24, 2014
CUỐI TUẦN VỚI MODIANO
patrick modiano dailymotiontrick modiano fleklarsfeld patrick mianPo
Ecrivain Français
Patrick MODIANO
Patrick MODIANO
NOBELVănHọc-2014
Tuesday, October 7, 2014
Thơ CHÂN PHƯƠNG 8
ĐƠN
CA
nằm phơi tim dưới nắng
nhớ tà áo thu xa
lá khô ươm khói mộng
hong bàn tay thiết tha
quạ lẻ loi cành trụi
điểm nốt nhạc dương tà
răng áp vào môi lạnh
gặm mòn lời đơn ca
Tuesday, September 30, 2014
ĐỌC THƠ ĐINH CƯỜNG
ĐINH CƯỜNG, THƠ GIỮA CROQUIS VÀ NHẬT KÝ*
* Đọc thi phẩm CÀO LÁ NGOÀI SÂN ĐÊM, THƯ Ấn Quán xb., 2014.
Độc giả tờ VĂN vào những năm 60 ở Sài gòn hay Huế
đôi lúc thích thú bắt gặp một bài thơ của ĐINH CƯỜNG. Nhà họa sĩ
vẽ nhiều tranh biểu hiện-tượng trưng này có tâm hồn lãng mạn của
rừng thu và dòng máu trữ tình của loài chim biển. Với sức làm việc
và óc sáng tạo ngoại hạng, ông đã cống hiến cho đời hàng trăm họa
phẩm giá trị vừa làm giàu cho tâm linh và mỹ thuật VN.
Sunday, September 28, 2014
Thơ CHÂN PHƯƠNG 7
Tuesday, September 16, 2014
Thơ CHÂN PHƯƠNG 6
chim đã bay rồi, mây cũng xa…
mùa thu lần nữa gọi tên ta
cánh tay vàng úa treo hai nhánh
một gốc đời khô ngóng nắng già
rét lạnh biết bao lần đông giá
tóc râu chìm lớp lớp phù sa
hắt hiu diện tích người cõi lạ
nhật nguyệt xoay quanh chiếc bóng nhòa
rồi tuyết sẽ vô tình rơi nhẹ
trên lãng quên – băng đảo mờ xa
nỗi lạnh là con tim ngủ thiếp
giữa nghìn năm bến bãi phôi pha
cửa biển nuốt dòng sông thất lạc
miệng thời gian há rộng không tha
đâu đây vọng tiếng mưa tràn huyệt
đất sẽ thay cho mọi mái nhà …
Thursday, September 11, 2014
9/11 và TIẾNG NÓI THƠ
Mười ba năm đã trôi qua kể từ buổi
sáng Twin Towers ở New York bị hai chiếc phi cơ đâm vào. Để tưởng nhớ
một biến cố tang tóc ngoài mọi khả năng tưởng tượng, nhiều ngòi bút lên tiếng
bằng văn thơ. Mời các bạn đọc và chiêm nghiệm bài thơ dưới đây của nữ thi hào
Nobel Ba Lan khóc thương các nạn nhân của vụ khủng bố 9-11. Quần thể điêu khắc SHOCK
& AWE của nữ nghệ sĩ Mỹ Judith
SHEA - hiện trưng bày tại Bảo Tàng Mỹ Thuật của Đại Học YALE (Connecticut)
- cũng là một tác phẩm tạo hình để ghi nhớ nỗi đau sâu xa của nước Mỹ.
( Lời giới thiệu kèm ảnh chụp của người dịch - Chân
Phương.)
TẤM ẢNH
TỪ NGÀY 11 THÁNG CHÍN
Họ nhảy
khỏi các tầng lầu bốc lửa
một, hai,
thêm vài mạng nữa,
tít trên
cao, dưới thấp hơn.
Tấm ảnh
chụp họ dừng lại giữa đời,
giờ đây giữ
họ la đà
trên mặt đất ở thế đang rơi.
Mỗi người
vẫn vẹn toàn,
với khuôn
mặt riêng
và máu me còn giấu kín.
Sẽ có thừa
thời khắc
cho tóc
râu tung tóe
cho chìa
khóa cùng cắc xu
rơi ra ngoài túi áo túi quần.
Họ vẫn còn
trong tầm với của khí trời
giữa vòng
la bàn các địa điểm
vừa mới mở toang.
Tôi chỉ có
thể giúp họ hai việc
thuật tả
vụ nhảy lầu này
và không thêm câu
cuối.
They jumped
from the burning floors—
one, two, a
few more,
higher,
lower.
The
photograph halted them in life,
and now keeps
them
above the
earth toward the earth.
Each is still
complete,
with a
particular face
and blood
well hidden.
There’s
enough time
for hair to
come loose,
for keys and
coins
to fall from
pockets.
They’re still
within the air’s reach,
within the
compass of places
that have
just now opened.
I can do only
two things for them—
describe this
flight
and not add a last line.
CHÂN PHƯƠNG dịch từ bản Anh ngữ sau đây:
Wisława
Szymborska, “Photograph from September 11” from Monologue of a Dog.
Copyright © 2005 by Wisława Szymborska. Reprinted with permission of Harcourt,
Inc.
Subscribe to:
Posts (Atom)