ĐƠN
CA
nằm phơi tim dưới nắng
nhớ tà áo thu xa
lá khô ươm khói mộng
hong bàn tay thiết tha
quạ lẻ loi cành trụi
điểm nốt nhạc dương tà
răng áp vào môi lạnh
TREO ĐÀN
ép mây giữa trang sầu
chào núi non đã cũ
treo đàn trước gió thu
thịt rủ xương đi ngủ
THU KHÚC
sợi mưa cùng sợi nắng
bất chợt so tơ đàn
run rẩy sắc thu vàng
trong mắt hồ hoang vắng
ngày xuôi theo sóng nhạc
giai điệu chiều tan
hoang
ý thơ nào lắng đọng
sau quãng lặng cung đàn?
SEPTEMBER, OCTOBER, WHATEVER...
Sóng xanh rồi sẽ hóa sa mù
Cá chim tứ tán...Em về đâu?
Tình tôi trôi nổi cùng dông bão
Như lá vàng bay khắp tháng Mười
Tình tôi thất lạc theo thời tiết
Khi tuyết vô tâm phủ trắng trời
Tình tôi vô vọng như không khí
Lúc nắng lên và tuyết bốc hơi
NỢ THỜI GIAN
những mùa thu lánh mặt
mưa nhạt trời nghĩa trang
tôi hú gọi thời gian
đòi niềm đau của đất
No comments:
Post a Comment