Sunday, September 28, 2014

Thơ CHÂN PHƯƠNG 7




trời mù
            gió lộng

mưa xuân ướt cánh âu

giữa hồ Champlain* lô nhô sóng bạc
bật cười ứng khẩu mấy câu

xa mẹ mất cha
vô tổ quốc
lang thang không nhà

lênh đênh hơn bốn chục năm

                     trên chuyến phà thân xác

* có thể đi tắt từ tiểu bang New York qua Vermont bằng phà băng qua hồ rộng Champlain



ÂM  VANG CHIỀU THU

về nơi mất mát xanh
bước trên mùa phím nát

mặt trời thu     
          vầng dương âm u

núi lạ
                 biển xa

tên em
             là chiếc lông chim

                        rơi qua cơn say chiều vắng


chìm vào đá cũ

          âm vang
                           tiếng gọi
                                                của người câm



DỌN  NHÀ

tháo mấy khung tranh xuống
trên tường còn đôi tay ngoài không gian

gỡ tấm gương ra
trên tường còn cặp mắt bên kia năm tháng

mang đồng hồ quả lắc đi
trên tường còn khúc xương

tiếp tục
quay tròn

                                               

DÉJÀ VU* BLUES


nửa tỉnh nửa say
rời quán
chẳng còn chi trong các tấm gương ký ức
                                            biển là thị giác vắng tanh
*
sóng thất nghiệp lang thang
sóng uể oải tấp vào tháng năm lưu lạc

dọc các bờ mép của quạnh hiu
cát sạn lăn theo gót chân gió hoang đàng

mi bật cười khan

sơ huyền trên bãi cạn
tháng chín hạ màn
*
giữa rừng úa đồng khô
tháng Mười biếng nhác hiện ra

thời tiết xoay theo cơn trốt

                   giấy trắng
                                          lá vàng


mi bất chợt lẩm bẩm
một câu vô nghĩa

SÁNG MAI MẶT TRỜI LẠI MỌC !


* déjà vu trong tiếng Pháp nghĩa là thấy rồi, biết rồi, chán ngấy rồi...




No comments:

Post a Comment