Wednesday, September 3, 2014

Thơ CHÂN PHƯƠNG 5




XUÂN TÁC



Diên vĩ trước, mẫu đơn sau

Lần lượt khai trương tháng Sáu



Mặt trời cuối xuân hào phóng

Lá cành tươi thắm chen nhau



Trùng dương uốn mình theo gió

Nhấp nhô những cánh buồm căng



*



Biển đêm lấp lánh ánh trăng

Hằng hà kim cương rực sáng



Dưới đáy thời gian trầm tích

Cơn say của đất, nước, trời



Trang giấy thức hoài trông đợi

Những câu thơ mới chào đời



NẮNG XUÂN VÀ TIẾC NUỐI



Hai mươi rồi sáu mươi

Đường một chiều – ai ơi !

Tuổi già thay tuổi trẻ

Đổi cột mốc đời người -



Đâu rồi môi chín đỏ?

Đâu trái vú tròn căng?

Bao nụ hôn phí phạm

Vô phương chuộc lỗi lầm !



Hồng trắng với hồng đỏ -

Nụ mới trổ đầy sân -

Sao lối về hoài niệm

Chằng chịt gai xương rồng ?





ĐỘC THOẠI Ở  NANTASKET                    

                                                                    tặng  Đinh Cường



triều lên triều xuống



biển chấp chới

đôi cánh thời gian



lũ âu điên tiết ngược xuôi cơn say của gió



*

năm tháng là khối điêu khắc dở dang



lim dim

tròng mắt hoa cương



trong vỏ đá

những mùa hè yên giấc



*



mấy đóa phi yến

ngóc đầu chào hỏi hư không



chiếc độc bình

đơn ca giai điệu kỷ hà



đọng trên giá vẽ

vết sơn hay vệt máu ?





  LẠI  THƠ  SINH  NHẬT




 cây cối bơ vơ giữa các múi giờ



 từng đoàn    từng đoàn

 lũ toa tàu bịt mắt

 kéo những mùa mưa thất lạc

                                            biệt  tăm



 tháng Chín

 lần bước xuống mấy thang âm



 tấp vào gạch đá câm

 tiếng vọng sóng thần



      mối sầu cộng thêm từng năm

                  muối tan lòng đất              

                              nỗi nhớ trừ đi từng ngày

                                          sương toả thành mây


     

  biển với tôi

  lại già thêm một tuổi




VÀO THU

bất ngờ tờ nhạc khép
giữa quãng lặng không gian

thay cho tiếng phách đàn
sóng và mây thăng giáng


dàn phong cầm tháng tám –
bản giao hưởng thời gian –

mọi âm sắc chợt im
như mùa khô suối cạn


rồi từ chân trời vắng
ngân lên điệu độc huyền

theo ngón vuốt muộn phiền
của bàn tay kỷ niệm



No comments:

Post a Comment