TÌNH
TANG... TÌNH TAN...
nước chưa sôi
tôi là bột cà
phê
nằm chờ trong
cối
ấm kêu lò réo
tôi từng giọt
chậm rơi
arabica tỏa
hương
mấy lá trà
thơm bốc khói
*
rồi tách cạn
cốc úp
em tan
theo bọt xà
phòng
ngoài ký ức
tôi
WEST COAST RAP
miền tây hoa kỳ
đường số một
men theo biển rộng
đồi núi chập trùng
cây già nghìn tuổi
dốc đá rêu phong
quanh co đầm phá
khúc khuỷu đèo truông
đàn hải âu chờ nắng tắt
bầy bói cá ngắm trăng
dăm thị trấn vắng người
heo hút những chiều sương
quẩn quanh năm tháng trống
xuôi ngược đất trời câm
*
ước chi
tôi là con đường ấy
sớm tối nằm đợi cố nhân
vài ba năm lại phóng xe qua
trong cuộc du lịch
với chồng
ĐOẢN KHÚC CHICAGO
đàn phi cơ thao diễn
vẽ những vòng tròn giữa thiên
thanh
trên hè phố
ta cùng ngước nhìn trời
trên hè phố
ta cùng ngước nhìn trời
nhưng dăm sợi khói thuốc
giữa em và tôi
không tạo được liên hệ gì
- dù chỉ là hình học
- dù chỉ là hình học
*
có phải các ngày hè
là lũ gián lê quanh chén bát bẩn của đam
mê ?
và bát ngát hơn Ngũ Đại Hồ
là khoảng trống đôi tay buông lỏng?
*
như đã bao nhiêu lần
khi thịt da còn đang mối lái lôi thôi
cặp giường vô chủ
trong phòng ngủ đêm qua
lại trèo lên nhau
rồi chửa hoang
trái
cấm
thối
FRIDAY NIGHT BLUES
tình yêu đâu phải tấm gương !
sao em hiện lên
rồi biến mất?
ký ức cầm tấm ảnh úa màu
trình báo với sông cạn núi mòn
- nhưng vô vọng
*
mớ hoa héo quanh nhà
ánh nắng dài ngắn theo mùa
mấy căn phòng trống
đó là bức tranh tĩnh vật
minh họa nội tâm tôi
*
theo đợt sóng ngầm của máu
ứa qua các khe cửa ngục mùa đông
lê bước say khắp phố chợ di dân
tôi truy lùng hình hài mình
trong áo ngủ và đồ lót
đám đàn bà khác giống
NƠI BẾN LUÂN HỒI
sóng vỡ bọt trên mấy ngón say
giữa lũ đảo hoang
cánh buồm tôi trôi giạt
đời cạn từng chai
tả tơi kinh tạng
đồng hoang rừng vắng
vú to vú nhỏ rụng dần
*
bến Luân Hồi
ngựa gỗ chó đá xuống lên
đến đi những chuyến tàu dân số học
quán Cháo Lú
còn ai trông đợi
tay cầm
tấm biển tên tôi ?
No comments:
Post a Comment