BÀI THƠ NGUYÊN ÂM
đất trời mở quyển tập vỡ lòng
nhịp nhàng những phím sóng
mây gió bắt đầu chuyển động
ếch nhái oàm oạp
chim chóc líu lo
cổ họng cất tiếng
răng lưỡi đánh vần
xanh non
xanh
biếc
LỜI HỪNG
ĐÔNG
thức sớm
phố chợ còn ngủ
say
chim chóc chưa
huyên náo
trải tờ giấy tinh
khôi
chờ vầng dương
phóng mũi lao rực lửa
hứng giọt máu
tươi
của thị giác
không người
BẬP
BẸ
lời cất tiếng
hiện tại chào đời
mắt trời mở
biển núi phân thân
mắt đêm khép
quanh co con đường tối nghĩa
nhất niệm khởi
phải trái quấn quít mù lòa
ngã tính ê a
tôi
ta
tôi
ta
LỘNG
NGÔN
đè chồng lên nhau
nơi
tam cấp cửa miệng
các thứ triết lý cũ lẫn mới
trần trụi bên dưới chữ
trang trắng ngóng
chờ
từng nhịp máu điên
biển núi rú gào
trước trừu tượng vô
biên
ẩn nghĩa của em
ẩn nghĩa của tôi
hai lớp da phập phồng
tam đoạn luận
các
vòng quay
ngược xuôi
cùng chậm lại
những khối
nặng
cất lên đáp
xuống
nơi phi cảng
của lãng quên
tuồng với kịch lần lượt kéo màn
hậu trường nối tiếp hậu trường
đồi núi cõng rừng hoang
băng qua giấc ngủ thời gian
du khách từng đoàn
xếp hàng vào kinh tạng
MÀN CUỐI ẢO THUẬT
...trí tưởng
lênh đênh
trôi qua các chân trời lạ mặt
giấy trắng
biển xanh
hai mặt phẳng
lật mở
mọi chiều kích không gian
gió tìm gấp bí quyết
của trò ảo thuật
trước khi
im lặng
hạ màn
fin juillet
2014
No comments:
Post a Comment