Rimbaud
gọi nhà thơ là Suprême Savant như phương Đông có chữ Đấng Toàn Giác. Ở đây mở
hai dấu ngoặc bỏ hết vào đó thư tịch cổ kim là việc dễ làm. Tôi xin nhắc thêm ý
kiến quen thuộc cho rằng thi nhân là miệng lưỡi của Tạo Hóa, và ở đây lại có thể
mở dấu ngoặc để nói đôi lời chẳng hạn về kinh Hoa Nghiêm hoặc về sự bất khả tư
nghị của thời gian và cái đẹp. Nhưng có thể ai đó bất giác đã thấy trùng điệp
những cánh chim…
Vào thời đại khủng hoảng tột cùng của hình
nhi hạ chỉ có cửa mồm ozone mở hoát họa chăng còn minh giải được ít điều về Tạo
Hóa. Cho tôi múa thử ít chiêu siêu-ngữ…, biết đâu sẽ có một bàn tay đơn độc họa
theo?
Tạo Hóa là sự cho và lấy tuyệt đối. Đó là Hình
Nhi Thượng và câu thơ Goethe về các đứa con yêu dấu của Tối Cao, cũng chính là
thơ ca với cơn mưa hồng hoang, trận hỏa thiêu phán xử cùng hạt cát hóa thân làm
kiều nữ. Điều này chỉ những bà mẹ vĩ đại với các người tình hiếm có may ra hiểu
được.
Triết gia thường nói đến chân thiện mỹ ,và
phải nhờ các bậc dày nội công như Lý Bạch, Omar Khayam, Valéry kéo tiếp cánh
cung để bắn một mũi tên vào cái đích mộng mị này.
Con rùa ngôn từ bắt đầu cuộc thi! Trước tiên
nó gọi hồn Á Đông trầm mặc, trích dẫn mọi danh nhân, và kết thúc vòng đua sau lưng
con thỏ đang nằm tư lự. Đố ai biết tại sao? Và con thỏ muốn gì?
Nếu người nào cảm thấy máu đang ứa
quanh bóng của mình thì coi như đã trúng tên: chất độc đang ngấm vào óc tim vô phương giải cứu ---
Chân Phương
KHAI TỪ
ai đã vào đêm mê hồn
nghe tiếng khóc tượng đá triệu năm sau?
ai quay về tiền kiếp
nhét vào mộ huyệt tấm gương
rồi tuyên bố
thế gian là đại mộng?
ai ôm đàn không dây nơi vực thẳm
song tấu khúc ca vũ trụ?
ai đóng đinh cái bóng
ban phép lành cho ánh sáng
rồi xé vụn quyển thiên
thư?
câu chuyện đó
ai cũng biết và đã lãng quên
đá với đại dương
khúc xương trong lòng trinh nữ
chờ hoài khoảnh khắc phục sinh
lời hay blời
mọi người biết cả
phần còn lại là cỏ sậy vô tri
hãy trừ bỏ hai bàn tay
trong hệ nhị phân của loài khỉ dại
các con số là điểm tựa khốn cùng
cho số mệnh không bao giờ trông thấy
sân khấu hình hài
một chút khói mây
đêm thức
trắng
bút mực này
gương mặt kia
đồng hồ nọ
hỡi những kẻ rạch nát
tâm can loài chim âm phủ
sông hằng
kinh thánh
đường thi
đá mặt
trời châu mỹ
chữ viết tượng hình
hay mẫu tự ấn hi
mọi niệm khởi xoay vòng loạn trí
HUYỀN CHI HỰU HUYỀN
mở cánh cửa nào đây?
CHÂN PHƯƠNG
No comments:
Post a Comment