Le poète parle au seuil de l'Être.
BACHELARD
cửa mở toang
xuân đến hè qua
mây trôi đêm trôi ngày
chim bay đi bay về
mọc giữa biến dịch với biển trời
ký hiệu của đơn độc tự tại
trong không gian chưa có ngôn từ
cây trơ trụi
trổ lộc
nhú mầm
tôi
tập nghe
tập nhìn
tập nói
BẾN TẠM
dòng chữ chợt
chia trăm ngả
*
gió bay khỏi
chiêm bao
mưa rơi vào hư
cấu
*
treo cuốn kinh
lên cột buồm
tôi đẩy chiếc
thuyền về quên lãng
*
giữa những cánh
tay cát lấp
rạng đông lại
vén màn
*
con mắt thứ ba
là bến tạm
ars poetica
thủ dâm bằng ngòi bút
giao hợp cùng giấy trắng
ngoại tình với mưa
đồng tính với trăng
thi nhân hạ sinh
lũ con chữ
bất toàn
què
cõng
mù
đi tìm
chân thiện mỹ
CHÂN PHƯƠNG
"treo" được cuốn kinh và "đẩy chiếc thuyền về quên lãng" người ấy phải đã hiểu rõ "Vô", phải thế?
ReplyDelete