Sunday, July 26, 2015

GỬI CỐ NHÂN Chân Phương



Trong vườn chiêm bao




nắng trong vườn chiêm bao


hoa cỏ vọng lời chào


dấu chân ai lạc kiếp


hằn vết suốt đời nhau?



mưa trong vườn chiêm bao


tôi ướt dầm cơn đau


đôi môi nào nếm vội


cho cuộc tình hư hao ?



gió trong vườn chiêm bao


đóa lan héo gục đầu


mùa xuân không trở lại


chiều chiều mây trôi mau



trăng trong vườn chiêm bao


đêm ký ức ngọt ngào


một lần rồi thiên cổ


vô tình như bể dâu !







bốn câu, hai bài, ba chấm…



*

giữa biển thẳm và em


giấc mộng hè mời gọi


tôi bấu víu nền trời


với cánh tay chết đuối




sóng vô lượng ì ầm


nhồi nhịp tim vô vọng


ngón mềm em bịt mắt


tôi chụp bắt hư không…



*

người chưa thay lòng chăng


sao ngày xưa quá gần ?


hay đã nhạt chờ mong


cho vàng phai ánh trăng?




đường chim bay muôn lối


gió mây hẹn phương nao ?


mưa tháng bảy bắc cầu


ta còn gì cho nhau?







REMEMBER



november vần với remember

december cũng vậy



january vội vàng lên tàu rời dĩ vãng

vương vãi hành lý khắp sân ga



*

tôi lại đón một mình

ngày sinh của em



february

february



không rượu bánh

chẳng bông hoa



*

chim chóc hát ca

kinh kệ ê a



lễ đính hôn

hoãn lại vô hạn định



*

vẽ xong viền mi núi thẳm



tuyết tô đi tô lại

vành môi hồ lạnh



sáp nến nhỏ giọt

rơi qua vòng nhẫn vô chủ



đáy huyệt tha hương

sẽ vùi lấp ký ức thịt da



*


memento mori



     remember

                         me…







GỬI CỐ NHÂN



Trên nẻo dương cầm lạnh,

Cuối lối thủy mặc phai,

Tôi - thất tán hình hài

Em - hoá làm huyền thoại




Tặng phẩm xưa chưa mở,

Ảo ảnh của thiên thai…

Bây giờ râu tóc bạc !

Thịt xương này cho ai ? 







No comments:

Post a Comment