Petőfi
Sándor
BÀI
CA DÂN TỘC
( Kỷ niệm Cách
mạng dân chủ tư sản Hungary-ND)
Vững vàng lên người Hungary, tổ quốc đang kêu gọi!
Chúng ta thành nô lệ hay thành người tự do?
Câu hỏi ấy, hãy trả lời bạn hỡi!-
Trước Thượng đế của người Hungary
chúng ta thề,
chúng ta thề, không bao giờ
Chúng ta là nô lệ đến tận ngày hôm nay,
tổ tiên chúng ta bị đọa đày,
kẻ đã mất hay còn sống tự do
không thể bình yên trên đất này nô lệ.
Trước Thượng đế của người Hungary
chúng ta thề,
chúng ta thề, không bao giờ
chúng ta tiếp tục thành nô lệ!
Sẽ không còn kẻ tứ cố vô thân,
kẻ giờ đây, nếu cần, không dám chết,
kẻ, đời sống rách rưới quý hơn
danh dự dân
tộc.
Trước Thượng đế của người Hungary
chúng ta thề,
chúng ta thề, không bao giờ
chúng ta tiếp tục thành nô lệ!
Thanh gươm sáng lòa hơn xiềng xích
giữ mạnh hơn sức mạnh cánh tay,
vậy mà giờ đây ta vẫn đeo xiềng xích!
hỡi gươm xưa, ta đến với mi đây!
Trước Thượng đế của người Hungary
chúng ta thề,
chúng ta thề, không bao giờ
chúng ta tiếp tục thành nô lệ!
Cái tên Hungary sẽ đẹp lên lần nữa,
vẻ vang xưa lại lừng lẫy vẻ vang;
những gì hằng thế kỷ in dấu ấn
chúng ta gột sạch mọi vết nhơ!
Trước Thượng đế của người Hungary
chúng ta thề,
chúng ta thề, không bao giờ
chúng ta tiếp tục thành nô lệ!
Nơi nấm mộ chúng ta rải rác
con cháu ta sẽ sụp xuống nghiêng mình
cùng lời nguyện cầu xin ân phước
tên thiêng chúng ta con cháu gọi tên!
Trước Thượng đế của người Hungary
chúng ta thề,
chúng ta thề, không bao giờ
chúng ta tiếp tục thành nô lệ!
Nguyễn Hồng Nhung dịch từ nguyên bản tiếng
Hungary
( Budapest.
2015.március.15)
NEMZETI DAL
Talpra
magyar, hí a haza!
Itt az idõ, most vagy soha!
Rabok legyünk, vagy szabadok?
Ez a kérdés, válasszatok!
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Rabok voltunk mostanáig,
Kárhozottak õsapáink,
Kik szabadon éltek-haltak,
Szolgaföldben nem nyughatnak.
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Sehonnai bitang ember,
Ki most, ha kell, halni nem mer,
Kinek drágább rongy élete,
Mint a haza becsülete.
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Fényesebb a láncnál a kard,
Jobban ékesíti a kart,
És mi mégis láncot hordtunk!
Ide veled, régi kardunk!
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
A magyar név megint szép lesz,
Méltó régi nagy hiréhez;
Mit rákentek a századok,
Lemossuk a gyalázatot!
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Hol sírjaink domborulnak,
Unokáink leborulnak,
És áldó imádság mellett
Mondják el szent neveinket.
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Itt az idõ, most vagy soha!
Rabok legyünk, vagy szabadok?
Ez a kérdés, válasszatok!
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Rabok voltunk mostanáig,
Kárhozottak õsapáink,
Kik szabadon éltek-haltak,
Szolgaföldben nem nyughatnak.
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Sehonnai bitang ember,
Ki most, ha kell, halni nem mer,
Kinek drágább rongy élete,
Mint a haza becsülete.
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Fényesebb a láncnál a kard,
Jobban ékesíti a kart,
És mi mégis láncot hordtunk!
Ide veled, régi kardunk!
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
A magyar név megint szép lesz,
Méltó régi nagy hiréhez;
Mit rákentek a századok,
Lemossuk a gyalázatot!
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Hol sírjaink domborulnak,
Unokáink leborulnak,
És áldó imádság mellett
Mondják el szent neveinket.
A magyarok istenére
Esküszünk,
Esküszünk, hogy rabok tovább
Nem leszünk!
Rise Up,
Magyar
Rise up, Magyar, the country calls!
It's 'now or never' what fate befalls...
Shall we live as slaves or free men?
That's the question - choose your `Amen'!
God of Hungarians,
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
For up till now we lived like slaves,
Damned lie our forefathers in their graves -
They who lived and died in freedom
Cannot rest in dusts of thraldom.
God of Hungarians,
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
A coward and a lowly bastard
Is he, who dares not raise the standard -
He, whose wretched life is dearer
Than the country's sacred honor.
God of Hungarians
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
Sabers outshine chains and fetters,
It's the sword that one's arm betters.
Yet we wear grim chains and shackles.
Swords, slash through the damned manacles!
God of Hungarians,
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
Magyars' name will tell the story
Worthy of our erstwhile glory:
We must scrub off - fiercely cleansing
Centuries of shame condensing.
God of Hungarians
we swear unto Thee,
We swear unto Thee that slaves we shall
no longer be!
Where our grave-mounds bulge in grey earth
Grandsons kneel and say their prayers,
While in blessing words they mention
All our sainted names' ascension.
God of Hungarians,
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
Rise up, Magyar, the country calls!
It's 'now or never' what fate befalls...
Shall we live as slaves or free men?
That's the question - choose your `Amen'!
God of Hungarians,
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
For up till now we lived like slaves,
Damned lie our forefathers in their graves -
They who lived and died in freedom
Cannot rest in dusts of thraldom.
God of Hungarians,
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
A coward and a lowly bastard
Is he, who dares not raise the standard -
He, whose wretched life is dearer
Than the country's sacred honor.
God of Hungarians
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
Sabers outshine chains and fetters,
It's the sword that one's arm betters.
Yet we wear grim chains and shackles.
Swords, slash through the damned manacles!
God of Hungarians,
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
Magyars' name will tell the story
Worthy of our erstwhile glory:
We must scrub off - fiercely cleansing
Centuries of shame condensing.
God of Hungarians
we swear unto Thee,
We swear unto Thee that slaves we shall
no longer be!
Where our grave-mounds bulge in grey earth
Grandsons kneel and say their prayers,
While in blessing words they mention
All our sainted names' ascension.
God of Hungarians,
we swear unto Thee,
We swear unto Thee - that slaves we shall
no longer be!
No comments:
Post a Comment