MÂY THÁNG MƯỜI
mây tháng mười che khuất thời gian
tôi nằm nghe tiếng sóng ghềnh hoang
cơn lá vàng lác đác trời thu
dăm bóng hình rơi rớt về đâu?
bao cánh buồm trang trí trần gian
sao lòng tôi trống vắng mồ hoang
ai đốt dùm một nén trầm hương
cho khói vờn như tóc sầu vương
em có còn vuốt phím đàn xưa
khi nắng tà thiêu đốt ngày qua?
câu hát nào nhói buốt bờ môi?
câu hát nào chôn cất tình tôi?
MƯA KHÔNG LỜI
mưa buông màn xám
mưa nhốt không gian
mưa nhoè hư thực
mưa xóa trần gian
mưa quên bờ bến
mưa trắng núi đồi
mưa khóc hợp tan
mưa đan ngày tháng
mưa bão mưa dông
mưa phùn mưa bụi
mưa loang hồi ức
mưa trói tâm tư
mưa rơi từng hạt
mưa ướt bờ vai
mưa đau thời tiết
mưa nhớ tình ai?
THU TỪ
mây trắng trời xanh như ca dao
buồm căng mấy cánh lướt qua mau
câu văn tả cảnh chờ thi hứng
mấy phím tâm tình chợt khát khao
lữ thứ đã quen trò mất mát
tha hương dần chán cuộc chiêm bao
chớp mắt thu về theo lá rụng
ôm đàn trước gió hát nghêu ngao
Chân Phương